Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

Hội ngộ Dã Quỳ (1)

 
Photobucket

    Thế là lên đường.
      Thế là thôi không ngâm nga "Thuở chờ đợi, thời gian ôi rét lắm".


      Bữa trước, đi chợ mua bánh canh, xui sao lại gặp một cơn mưa to và lâu như trêu ngươi. Trời lặng gió và mây đen cứ mãi không tan, bong bóng cứ tha hồ mà nổi trên mặt đường lấp xấp nước. Chợt nhớ câu hát ru em "Trời mưa bong bóng phập phồng..." và suy nghĩ bâng quơ lúc trú mưa trong quầy rau mà cứ thấp thỏm sợ mấy bịch bánh canh trong giỏ xe bị ướt!      
   
       Và Sài Gòn đón tôi với nắng vàng chan hòa, hứa hẹn ngày ấm áp sau những cơn mưa thành phố ầm ào và...sũng nước!
       Và cả nhà bạn đón tôi với tiếng cười thơ ngây và lắm trò ngộ nghĩnh của Miki,  với bữa cơm nóng sốt trước khi ra sân bay!
      Và, Đà Lạt đón chúng tôi bằng một cơn mưa hào phóng, quá đỗi hào phóng là khác khiến những vạt quỳ vàng từ sân bay Liên Khương cứ trôi đi trong tiếc nuối và chiếc máy chụp hình phải ... thất nghiệp.    
      Ngồi trú mưa ở quán Quý Lê, hai đứa chúng tôi cứ bàn mãi chuyện làm sao để có thể xuống đến nhà Minh An mà không bị con dốc có hoa Trạng nguyên dẫn đường phản đối! Trân Thúy hù tôi rằng con dốc ấy "dài những năm trăm mét mày ơi!" khiến tôi bỏ ý định kéo cái vali đi cùng vì áy náy chuyện em Mập đòi đội mưa lên đón chị Ba! Cuối cùng, ngớt mưa một tẹo, chúng tôi mặc áo mưa, che dù lò dò từng bước, dặn nhau "bấm ngón chân cái xuống mà đi nha"
     Biệt thự Gia Minh đón hai đứa tôi bằng những tràng cười rộn rã của hai bà chị Quan Thư, Hồng Diệp và bốn cô em cưng Minh An, Gió, Mập và Chụt. Rồi bữa cháo gà ngon như chưa bao giờ ngon thế trong không gian ấm áp, chan hòa. Li rượu ấm thơm, tiếng cười đùa không ngớt, món quà dễ thương và bao nhiêu điều không tên nữa đã làm nên một buổi tối Đà Lạt đặc biệt.
     Chị Quế vì còn bận việc riêng ở Đức Trọng nên người cuối cùng đến vào lúc gần nửa đêm là bé Vy - chủ nhân blog QuýAn. Cô bé cứ như một đứa trò nhỏ, khép nép bên chúng tôi dù ở cty cô có dưới tay mình hơn chục nhân viên! 
      Khỏi phải nói ở đây về sự chu đáo của Minh An. Em sợ lưng tôi không nằm được nệm mềm, đã lăng xăng lo chỗ ngủ: 2 lớp chiếu, một tấm thảm dày, hai lớp chăn và một mền bông, còn nhắc đi nhắc lại "Đêm lạnh đó chị, mặc áo ấm và quàng khăn vào nha!". Tôi bảo em đừng bấn lên thế, chị không sợ lạnh đâu. Để em yên tâm đi ngủ, tôi nhất nhất làm theo và chỉ mười lăm phút sau đã ngốt lên vì nóng, phải bỏ khăn quàng, rồi áo ấm, rồi cả mền bông nữa!
     Đêm yên bình với tiếng ngáy khe khẻ từ phòng trong của hai chị, tiếng trở mình trên ghế bố của Mập và hình như có cả bước chân rón rén của ai đó kéo tấm mền cho  giữa khuya thì phải.

     Đà Lạt ơi,
     Thế là chúng tôi đã đến!

   
Đọc tiếp ...

Hội ngộ Dã Quỳ





Khéo mà chọn được một ngày thú vị. Tiếc là giờ cuối nhỏ Kim Liên bệnh, thành ra không đạt được Guiness Văn Khoa : 11 người họp mặt vào ngày 11-11-2011!
3 ngày với nhau, bao nhiêu là chuyện, kể mãi, nói mãi, cho đến lúc rả hội (chữ của chị Quế) vẫn còn thấy thiếu!
Lại một lời ước 12-12 -2012 cho Hội ngộ Hoa Đào...
Chuyện tương lai hãy còn xa, nên giờ cùng nhìn lại để vui thêm.
Đọc tiếp ...

Thứ Năm, 10 tháng 11, 2011

11-11-2011 "Dã Quỳ Festival"


     Hình như từ hồi có Góc nhỏ Văn Khoa đến giờ, chưa khi nào các thành viên lại nôn nao chờ một ngày họp mặt đến vậy!


        Đầu tiên là Chủ nhân biệt thự Gia Minh phác họa sơ chương trình để "rù quến" mọi người "Những ngày đó, trăng vừa qua rằm một chút, lúc đó đã hết mưa, buổi tối sau khi lang thang ở ngoài phố, một bầu trời trăng sao sẽ ở ngay trên mảnh sân nhà GM, tui sẽ trải cái chiếu thơ ở đó. Sẽ có một buổi chiều, đốt bếp lên, nướng bất cứ ... cái gì các bác muốn nướng. Sẽ có buổi tối uống cà phê "made in GM" và nghe tiếng guitar của MM. Còn 2 ngày đông đủ các nữ kiệt trên núi Nga Mi rồi thì ta sẽ gác kiếm để đi rong, chỗ nào hữu tình thì đứng lại, nơi nào vô tình ta sẽ đi qua. Buổi tối sẽ là 16 độ, nhưng yên tâm, chỗ ngủ, chăn mền, áo ấm, khăn quàng, mũ len... vẫn thường phải cung cấp cho đại gia đình nên các bác xách ba lô nhẹ nhẹ thôi. Nào, ai chỉ có giày cáo gót thì đi mua dép thấp, ai có quota xài quota, ai chưa xin nghỉ phép làm giấy ngay từ bây giờ...".

     Thế rồi, các tín đồ của "chủ nghĩa xê dịch" hò hẹn rủ rê nhau và người mỗi ngày một thêm đông, chương trình cứ ngày càng hoành tráng thêm - cả 2 mặt vật chất lẫn tinh thần :))
Ngay khi có quyết định về Ngày Hội Dã Quỳ, em Gió   nói liền: "Gió đang đợi tháng 11... sẽ có cảm xúc tràn cho con dốc của chị nè!". Em MậpM thì  nhanh nhảu hứa "... và từ bây giờ, em bắt đầu sống hiền lại để cho ông trời...độ em, dừng lỡ độ này. Em sẽ mang lên 1 chai Martini còn nguyên đai nguyên kiện, chai dở em đã uống hết òi. Mang cả bánh đậu xanh và cà phê Trung Nguyên đề ta mở hội bàn đào, thưởng trăng, trà rượu mà đàm đạo..."

     Ai cũng nhất trí "buộc" GM không được quá lích kích mà cực khổ, phải dành thì giờ để vui chơi, nhưng em í bảo "Em là... chủ nhà, để em tính cho, đại khái là thế này. Chưa biết được giờ đến của Gió, MM và Chụt ngày thứ sáu 11/9, nhưng đại khái là đến 4 giờ chiều hôm đó nhà em đã có ít nhất là 5 bà chị VK đến rồi, các cô em gái cũng sẽ đến mà không biết giờ nào, và sẽ có sẵn nồi cháo gà rùi. Tối đó ra phố lang thang đâu đó thì tùy hứng của mọi người, về đến nhà ra sân "hội bàn bánh", uống trà hay uống cà phê thì tùy và 8888, chủ đề đến lúc đó tính he. Buổi sáng thứ bảy ngồi ngoài sân uống cà phê trong sương sớm, rồi đi ăn bánh căn trong xóm, ngồi bên bếp lò có cái nào lấy ra cái đó nóng hổi, sau đó ta rong chơi với dã quỳ, đường đi về phía suối Vàng dã quỳ hai bên đường còn nhiều, phía đó còn nhiều chỗ hữu tình để ta ghé. Trước khi đi cắm nồi cơm điện, thức ăn đã có sẵn trong tủ lạnh, trưa về cho vào lò, trộn rau và nấu một nồi canh. Nhanh lắm, GM đã có kinh nghiệm rồi, yên tâm. Buổi chiều 4 giờ nhóm một bếp than để trên bàn đá ngoài sân, đồ nướng cũng đã chuẩn bị trước bỏ trong tủ lạnh rồi, chỉ việc lấy ra... nhậu thôi. Sáng CN cũng uống cà phê ngoài sân, cà phê Trung Nguyên và cà phê "made in GM", rồi sau đó đi chợ Đà Lạt mua quà mang về hay lang thang trong xóm để lên đồi chùa Sư nữ Linh Phong, khoảng 1 km đi bộ, cảnh cũng rất dễ thương, nhà em có chiếc Astrea cũ nhưng MM vẫn có thể làm tài xế xe ôm chở các bà chị đau chân đi bộ không được lên tới cổng chùa (GM không dám chở ai trên đường dốc ĐL hết). Khi quay trở về gần trưa sẽ ghé quán kem Việt Hưng gần nhà, ngồi trên lầu ăn kem nhìn xuống đồi thông cũng hay lắm. Trưa về nhà ăn cơm và 8888 tiếp, sau đó ai đến giờ về thì cứ tuần tự ra xe, GM còn ở đến ngày 14-9 hoặc hơn nữa nếu nhà vẫn còn khách. He he... "

     Nhưng phải đến khi em Chụt bày cái đồng hồ đếm ngược thì y như rằng mọi người bắt đầu nhấp nha nhấp nhổm.
Cụ thể là hai bạn lưng đau chân nhức TN và CM liền chắt mót tiền tậu ngay hai vé máy bay để dành thời gian và sức lực mà "chiến đấu" với con dốc - không biết có hiền không - và những thung lũng nhuộm vàng bởi Dã Quỳ vào mùa. Em Gió thì "copy cái chương trình hoành tráng của chị về nhà đọc cho kỹ...vì đọc đến đâu khoái quá lạnh run đến đấy ..:))) ! Còn gợi ý MM mang theo cây guitar để mình chơi văn nghệ nữa chứ nhỉ ? :))
     Em Chụt sốt sắng đòi mua vé tập thể luôn cho mấy bà chị cùng đi xe. Chị Thư thấy cũng sớm khoe "...Chị mua vé rồi" Bà chị mình cũng tếu lắm đó, nghe chị nói vầy nè: "
Chương trình ăn uống ngủ nghỉ đã có Hội Quán Văn Khoa lo rồi, chị tin tưởng tuyệt đối. Chỉ có điều nhắc bà con mang theo đồ ăn thiệt, đừng mang hình ảnh theo là "bó miệng" luôn..."

     Chắc là nôn nao lắm nên cuối cùng thì 3 em Gió, MậpM và Chụt đã quyết định đi xe đêm đặng thưởng thức cho đủ 3 buổi sáng Đà Lạt!
Nhưng có lẽ lời đề nghị dễ thương nhất là "Gió có cái máy chụp hình mới toanh từ Mỹ về ...sẽ chụp cho các chị mỗi người một album!"
     Mỗi ngày, thực đơn cứ được cập nhật, càng cụ thể và khiến người ta nôn nao thêm. CM đề nghị: "
Sáng chủ nhật thì ăn cháo trắng hột vịt muối nha, chị đem theo hột vịt muối (không ngon, không tính tiền) và mua luôn lá dứa để nấu cháo, chịu chưa? Em mua khoai lang ĐL để nướng nha, thịt thì ngon nhưng không có ăn dây dưa kiểu khoai lang được...
     Đến ngày 25/9 thì đã nên vóc nên hình thế này: "có các món bánh của chị Quế và MM rồi, món "chụp hình" của Gió rồi, bánh canh của TN+cua đồng của CM, cơm chiên của TN, cháo trắng hột vịt muối của CM, rồi bánh căn, cháo gà, cá thu Nhật kho nồi áp suất xương mềm như cá hộp, món nướng..."

     Đồng hồ đếm ngược cứ mỗi ngày mỗi gõ vào trái tim rộn ràng và đôi chân của những người không còn trẻ lắm - tuy hình như ai nấy cũng đều ưng bụng bài thơ Em vẫn trẻ mà CM tặng từ dạo tháng 5.
     Riêng em MậpM, rất nhanh chóng được chị CM kết liền với món tủ là "nghề xoa bóp, tối đó đau chưn ai la là em xoa liền hehe!" Chị CM bảo sẽ trả công bằng thơ mà chưa nghe đoạn sau phần wảng cáo của em ấy: " nhưng sau đó cái chưn có sử dụng được không là em hông bảo đảm..."

     Nhưng có lẽ, người bị phân tâm nhất trọng vụ ăn chơi này là chủ nhân biệt thự GiaMinh. Em ấy đang phải căng thẳng vì thời gian cho đề tài nhận từ lâu mà chương trình Dã Quỳ cứ làm cho đứt khúc hoài. Em ấy tự bạch như vầy: "He he! Công nhận từ hôm râm ran bàn chuyện đi chơi tui bị phân tâm thiệt. Đương khi tui đang tập trung để phân tích mấy con số rối nùi từ khảo sát XHH như: có đến gần 80% trả lời ngừ ta cưới nhau là do tình yêu, nhưng lọc ra tiếp thì có cũng cở chừng gần 30% trong số đó bị bạo lực gia đình. Tui đang suy nghĩ coi là do rượu, do tâm lý gia trưởng hay gì gì nữa...thì bỗng nhiên tui thấy tui đang nghĩ cái món cơm chiên tôm khô, nho khô với món cháo trắng hột vịt muối sắp xếp vô bữa nào trong cái chương trình ăn chơi này đây. Dzậy là đi toong một cái gạch đầu dòng trong bài vở của tui , bắt đầu quay lại từ đầu... 80% rồi 30%... Hu hu..
Đã lỡ phân tâm rồi thì ta bàn tiếp thui: Sáng sớm CN: MM làm tài xế xe ôm chở một vị nữa đi chợ mua rau củ hoa quả... gì đó theo toa đặt hàng của mọi người để đem về SG làm quà, lúc đó ở nhà GM, CM, TN sẽ làm cả một nồi cháo trắng hột vịt muối và một chảo cơm chiên, ăn sáng xong ta lên đồ đẹp...lên chùa thấy Phật xong rồi... rong chơi chụp hình, đi ăn kem... 11 giờ các em gái chuẩn bị đợi xe trung chuyển đón, tui sẽ cho cơm chiên vô lò hâm nóng lại, mỗi em một hộp mang lên xe, 12 giờ xe chạy thì có cơm dằn bụng cho chắc vì phải đến khoảng 3 tiếng sau đó xe mới ngừng giải lao nửa tiếng, để tới 3 giờ mới ăn cơm chắc... MM xỉu quá. Xong tập 1.Tập 2 là TN và CM bay chuyến 14. 30 thì vẫn kịp ăn trưa xong từ từ mới đến giờ đi. Tập 3 của các bà chị Thư, Quế, Ngô Dung chưa biết giờ về. tập cuối mới là của GM. He he... Lại xin lỗi Sài Gòn! Tụi tui sẽ quên bạn ít nhất là từ 6 giờ ngày 11-11 cho đến chiều ngày 13-11 ...

     Riêng CM và TN thì cứ dành nhau chuyện đem tôm khô để chiên cơm vì ai cũng khoe tôm khô của mình có sẵn và ngon nhất :)) TN còn cẩn thận nhắc vụ trứng gà với ngò rí khiến GM phải vội đính chính, rằng thì là "Úi giời ôi! Các bác làm cứ như nhà em ở trên đỉnh... phù vân í. Các thứ gia vị chạy ra đầu ngõ (xí quên, leo lên đến đầu dốc) là mua được ngay thôi, ai lại vác trứng gà, ngò rí... từ SG đi, dân xóm Trại Hầm tủi thân chết vì nghĩ chắc ngừ ta tưởng xứ mình đèo heo hút gió lắm" Thế đấy, mém chút xíu nữa là có đám biểu tình của xóm Trại Hầm rùi!

     Dù sao, cũng rất vui khi mấy nàng U60, U70 hình như đang trẻ lại, CM khẳng định "Đúng là "già mà ham" ăn chơi thiệt, còn xa ơi là xa mới gặp mà chộn rộn, y như tới một bên rồi
. Chẳng vậy mà khi MM bảo "Trưa Chủ Nhựt thì 12h00  .... ra xe Thành Bưởi, tức là 11h20 xe trung chuyển đã đón rồi..." thì Chụt đã vội vàng hỏi "Seo mình hem dìa chuyến hai dờ áh Mập ???"
     Thiệt tình, mê chơi đến thế thì thôi! Hihihi...

     Điều không-thể-không-liệt-kê ở đây là không-phải-không-có-lí-do khi liền tù tì chị Quế post lên mấy loại bánh ở nhà Mul của chị khiến giang hồ dậy lên phong trào đòi ăn tất tần tật mấy món chị đã bày! E rằng chuyến đi này, xe Thành Bưởi (hay Phương Trang nhỉ?) phải lấy thêm tiền cước vì giỏ bánh quá cỡ!
     Người hàng xóm và cũng là em trai thân thiết Walkinclouds thì sau chuyến Dã Quỳ du cũng đã bày cho mấy bà chị cung đường tuyệt đẹp để thưởng thức trọn vẹn những cung bậc của Dã Quỳ Đà Lạt. Nhưng tiếc là chỉ có 3 ngày cả đi về nên không thể thực hiện theo em Mây được rồi.

     Giờ này thì GiaMinh đã chờ sẵn ở Đà Lạt và cập nhật  rất cụ thể cho mọi người:
"
* Tình hình thời tiết hơi phức tạp, tùy thuộc vào áp thấp, tối thứ ba và sáng nay trời mưa... nhè nhẹ, Gió sẽ thích lắm nhưng tối mà mưa hay chuyển mưa sẽ không có trăng. Tuy nhiên tin tốt là không lạnh, buổi tối và sáng sớm từ 17-19 độ, buổi trưa nắng ấm, nhưng ông trời rất hay "trở mặt", vì vậy vẫn cần áo khoác.
* Tuyến đi chơi như Mây nói rất thích nhưng đi Tà Nung-Nam Ban là 50 km, ra Đức Trọng 20 km nữa, từ Đức Trọng về Đà Lạt 30 km nữa, đi một buổi không kịp, đi một ngày sẽ không làm được tiệc nướng như kế hoạch. Nên sẽ tranh thủ ngắm dã quỳ thôi, nhóm đi xe ban ngày từ Di Linh trở đi thì đừng ngủ nhé, dã quỳ vàng hai bên đường. Nhóm đi máy bay đừng đi xe car hàng không về vì 2 người đã hết 80 ngàn tiền vé, taxi từ KS Hàng không về nhà GM 30 ngàn nữa, trong khi đi taxi Thắng Lợi từ sân bay về thẳng nhà GM chỉ 200 ngàn, mà thư thả để chụp hình và ngắm những vạt hoa quỳ bạt ngàn ở sân bay Liên Khương, rồi từ đó về Đà Lạt trên đường cao tốc có thể nhìn xuống thung lũng ngắm hoa quỳ. Nhóm lên nhà GM sáng sớm không lo, chúng ta sẽ rong ruổi xe gắn máy đi ngắm hoa quỳ, đường vào Thiền viện Trúc Lâm vàng rực hoa quỳ rồi.
* GM đã thuê xe, sáng thứ bẩy cả nhà sẽ đi cũng đường đi Cam Ly nhưng sẽ đi Suối Vàng, cảnh đẹp, cung đường có nhiều hoa quỳ, cuối buổi ghé một nơi sẽ làm các lady tốn khá nhiều ảnh, diện đẹp vào nhé.
Chỉ còn một ngày mai nữa thôi, chúng ta sẽ gặp dã quỳ!


     Cho đến lúc này, khi gõ những dòng cuối cho ngày Hội Dã Quỳ thì đồng hồ đếm ngược đã không còn chỉ số ngày nữa, chỉ còn số giờ thôi.

      Mọi người đã đóng vali chưa nhỉ? Chứ Gió thì đã nghe "rên" hồi sáng rằng: "
Giời ạ ....đọc mà lòng nôn nao quá ... Chưa ủi đồ đạc gì sất !!!"

     Thế nhé,
     Đà Lạt ơi!!!
     Gia Minh ơi!!!
     Hẹn gặp nhé - giữa màu vàng rực Dã Quỳ!!!


Đọc tiếp ...