Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2008

September 28, 2008 Ta nghe nỗi nhớ sôi tim từng giờ!

mưa đêm bỗng nhắc nhớ lá thư ngày xưa, vậy mà cũng hơn ba mươi năm rồi. ghi lại đây như chút kỉ niệm một thời lãng mạn văn khoa.

gửi người mùa thu
đêm buồn mưa nhuốm màu thu
nhân gian há có kẻ sầu vì ta
còn đâu mơ ước ngọc ngà
nhớ nhung xưa cũ đã qua phong trần
ta đi sầu nặng gót chân
chăng chi rồi cũng một lần xuân thôi
ta ngồi tính lại tuổi đời
buồn sao cho xiết những lời đắng cay
nên chăng số kiếp an bài
bỗng đâu giông tố về gây bất bình
nhớ con đường cũ sử tình
nàng đi qua đó ta nhìn dáng thơ
ngày nao tóc xõa đôi bờ
xưa sao xa vắng bơ vơ cổng trường
thuyền thời gian vết đau thương
tình ta còn lại mấy đường tơ khô
thoáng qua một phút mơ hồ
ngọn cây ướt đẫm xanh bờ mắt em
gió tung bối rối tóc mềm
đưa hương kỉ niệm về miền tâm tư
mười lần hò hẹn thuở xưa
hai thu cũng đủ để vừa lãng quên
bến thương yêu đó không tên
lạ sao xa lộ mông mênh buổi chiều
ai đi trong gió đìu hiu
chờ con nắng xuống buồn teo phố phường
đợi tà áo trắng người thương
ai đem xanh biếc vào vườn mắt em
lao xao hè phố kiếm tìm
ta nghe nỗi nhớ sôi tim từng giờ
văn khoa 1972
Đọc tiếp ...