Thứ Tư, 13 tháng 1, 2010

Viết cho Con Gái (4)

4.   Chị Hai

Việc chuẩn bị cho con biết con sắp làm Chị Hai rất thành công.

Mỗi lúc nghe ai đó trong khu tập thể chọc ghẹo “Rồi, mẹ có em bé rồi, Minh Khuê ra rìa rồi!” là con lập tức vênh mặt lên, dài giọng “Hông, con hổng có da dìa, con làm Chị Hai!” và nhất định cãi cho bằng được về chuyện ba mẹ sẽ cưng em hơn. Cái lí của con bao giờ cũng là “Mẹ thương hai đứa bằng nhau”. Ai đó có đùa dai hơn thì đỉnh cao sự giận dữ của con là chỉ tay và hét “Đi dìa”. Câu này là con hay dùng lắm. Có một lần, con với mấy đứa nữa chơi nhà chòi trước nhà. Chẳng biết sự thể ra sao, nghe con hét “Đi dìa” rất to, nhưng sau đó lại là “Chờ con đi với” rồi lóc cóc chạy theo vì sợ mất bạn! Tốt bụng, thảo ăn cũng là con. Nhiều lúc mải chơi, đến bữa ăn mẹ phải "hò hét" lắm, nhưng nếu mẹ đút cho Như Ngọc một muỗng thì con mới chịu ăn cùng với điều kiện là muỗng cơm cũng có thịt y vậy! Con nào biết Như Ngọc rất mạnh ăn và mỗi tháng, tiêu chuẩn của mẹ chỉ có nửa kí thịt!

Con thường hay xoa bụng mẹ và thích thú theo dõi mỗi khi mẹ bảo xem em đá banh kìa. Con hỏi chừng nào mẹ đem em bé ra ngoài và gật gù ra vẻ hiểu biết khi mẹ bảo bao giờ bác sĩ nói em đủ lớn để ra ngoài chơi với chị thì mẹ sẽ đi gặp bác sĩ ở nhà bảo sanh.

Ngày mẹ sinh em Khang, con 27 tháng, theo Ngoại đem cơm vô Bệnh viện Thị xã cho mẹ. Con đã chăm chú nhìn em rất lâu, rồi hỏi nhỏ “Em bé có tay không mẹ?” Ngoại phải tháo tung tả quấn ra cho con nhìn. Con nói liền “Có em bé rồi, mình về nhà đi mẹ”

Mối quan tâm của con bây giờ chỉ là em với bao nhiêu là câu hỏi, cứ liên tục, liên tục không biết thôi. Con luôn tỏ ra mình đáng mặt chị Hai lắm. Nhiều khi mẹ bật cười vì những điều con giảng giải cho mấy bạn trong khu tập thể về cậu em trai của mình, em không có răng nên em bú mẹ, em là con trai nên em đái ngược lên đầu…

Chuyện em bú không hết sữa mẹ cũng là điều con “quan tâm”. Nhìn vẻ thèm thuồng của con mà thương, thế là cả hai chị em cùng chén! Ai cười ngạo mặc kệ họ, con cứ chui dưới cánh tay mẹ và … tha hồ, mắt nhắm híp mỗi khi bị bắt gặp, và cứ lỏn lẻn bào chữa “Hông mắc cỡ, mẹ cho mừ”.

Đêm, con đòi ngủ với mẹ, hai đứa nằm hai bên. Mẹ bớt kể chuyện con nghe, thay vào đó, chúng ta hay nói với nhau về em. Rồi con lăn ra ngủ khò, và sáng ra con cứ tưởng mình bị con chuột tha sang giường ba thiệt.

 

Đọc tiếp ...