Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2012

Cũng là ... Bông giấy!




Tìm được sự đồng cảm với chị Quế về ... bông giấy.
Trưng lên ở đây vài góc nhìn của mình về ... bông giấy nhà mình.
Mình có 3 chậu bông giấy: một mua từ hồi Tết đầu tiên mới về nhà này (1998), 2 chậu còn lại là gom từ 10 giỏ bông giấy mua về chưng Tết từ 3 năm trước.
Chúng rất siêng bông. Cứ nở hết một đợt, lại cắt tỉa vô phân là lá cành xanh mịt. Chờ nó già thì xiết nước (không tưới chừng 1 tuần, cho nó héo rủ lá đi) rồi tưới lại cho đẫm thì nó rụng sạch rồi bắt đầu đơm bông. Cứ thế...nó tặng cho mình bao nhiêu là rực rỡ. Mà càng nắng gay gắt, càng vào mùa khô hạn, nó lại càng đẹp và thắm màu hơn. Cũng như chị Quế, mình gọi nó là Bông Tận hiến bởi chắc chắn là chưa có loại hoa nào hết mình như thế!
Hồi chị mình còn sống, chị ghét thậm tệ nó. Ai nói tới bông giấy là chị ... phát pháo liền "Bông giấy hả? Cái loại bông vô duyên nhất trần đời, hữu sắc vô hương!". Mãi đến bây giờ, mỗi lần thấy bông giấy là hai đứa nhỏ nhà mình nhắc tới Dì Hai ngay.
Mà mình cũng vậy, hồi xưa cũng đâu ưa nó. Hễ rụng là đầy đất, mà nhẹ tưng cấm có quét được, đưa nhẹ chổi là bay mịt mù, nếu có gió nữa thì kể như hàng xóm ...lảnh đủ! Phiền ghê!
Nhưng có trồng, có chăm sóc mới thấy thương, mới để ý ghi nhận những đổi thay dễ yêu của nó.
Đọc tiếp ...