Thứ Hai, 20 tháng 4, 2009

Nhói đau

 

Trưa, lần giở email, thấy Hà nhắn tin,

Vào nhà bạn, thấy những dòng của bé Phương An, đọc mà nghe thắt cả tim,  

Thương cháu và thương cả mình,

Mở clip của bạn Hà tặng, lại nghẹn cả cổ và rớt nước mắt,

Giọt nước mắt của người phụ nữ 60 không rơi được, chỉ ngập ngừng ở mi mắt,

Không bao giờ, mãi mãi không bao giờ mình có được, dù một chút xíu, sự ân cần của người cha,

Người lớn ơi, trẻ con không có tội,

Mỗi một câu đơn giản “Thưa ba con đi học mới về” mình vẫn không có điều kiện để thốt lên được thì nói gì đến những chuyện lớn hơn,

Nỗi đau này mãi mãi không nguôi!

Đọc tiếp ...