Thứ Hai, 7 tháng 9, 2009

Tiếp tục dọn dẹp…

Một tuần nay, mượn được thằng cháu sang giúp sửa sang cây kiểng, nhẹ cả người.


Sáng sáng, nghe tiếng chổi lạt sạt là biết nó qua tới, lật đật dậy khỏi chờ xem đồng hồ.


Bữa đầu tiên còn chỉ từng chút, ba bữa sau là có thể yên tâm. Thì cũng đơn giản thôi mà: hôm nào trời mưa nhiều thì sáng bữa sau khỏi qua. Tất cả cây kiểng mỗi ngày mỗi tưới, lan một tuần ba lần xịt phân, cứ luân phiên phân dành cho rễ, lá, hoa; thiên tuế thì nhớ thăm chừng kẻo đọt non ra là bướm nó tới liền, phải xịt thuốc ngay lập tức, không thì kể như hư nguyên tầng lá; mai vàng phải nhớ nhìn cho kĩ, kẻo không kịp với ba con sâu ăn lá, ít thì bắt, xịt thuốc nhiều cũng không hay. Rồi cứ hai tháng thì bón phân vi sinh cho mai chiếu thủy với nguyệt quế một lần, mai vàng thì giờ tới tết chỉ cần tưới đủ nước và xịt phân bón lá, ráng cho xanh lâu, chỉ e năm nay nhuần, sợ khó mà giữ được đến tháng chạp.


Được một cái là thằng cháu tỉ mỉ, kiểm tra kĩ lắm, biểu là con ráng kiếm cho được con sâu về cho anh Bé Năm coi, ảnh mới chỉ đúng thuốc mợ à. Vụ này khá, khen được đây.


Ngó bộ nó cũng hợp với bà mợ cái khoản ngồi cho cá ăn, cứ rình xem anh lia thia lửa có trồi lên không. Bữa đầu tiên, anh chàng kêu lên “Mợ ơi, nòng nọc quá trời luôn trong hồ bông súng, tụi nó ăn bạo quá, giành hết mồi của cá”. Biểu kệ nó con, chứ không thì con làm gì nó giờ? Mai mốt nó thành cóc thì ăn muỗi bù lại, tính vậy đi cho nó khỏi bực mình.


Sáng nay, hai mợ cháu “xử” cây mận. Nói hai mợ cháu cho oai, chứ mợ chỉ có đứng chỉ huy, thỉnh thoảng phụ vịn chút xíu. Nó biểu, trời mưa hồi hôm, kiến vàng vô ổ hết rồi, mình xử ổ kiến trước. Nó lấy bịch xốp, túm ổ kiến lại rồi bẻ nhánh, vậy là xong. Nói con cột kĩ đặng đem về cho anh Tư thả vô vườn cam nghe mợ. Chà chà, coi vậy mà có ý, khen lần nữa cho cậu chàng phấn khởi. Đầu tiên, mé hết nhánh nhỏ, xong cưa ngang thân, cho thấp hơn đầu tường vài tấc. Quá chừng cành lá luôn, hì hụi mãi hai mợ cháu mới cột lại được gần chục bó, dặn nó mỗi bữa mang ra ba bó thôi, kẻo xe rác chở không hết. Mấy nhánh to thì dọn lại rồi làm cái giá để gá mấy giỏ lan vô, hồi giờ treo trên sào thấy hơi khó coi. Hôm trước cũng đã định về bên vườn kiếm mớ chà khô nhưng còn lười thì nhớ ra vụ cây mận này.


Nhớ mùa năm rồi, trái chiến, cũng nhiều lắm nhưng ăn được chỉ chừng vài kí, còn tốn hết mấy chục ngàn mua bọc về bao lại, hai chị em hì hụi mấy buổi mới xong, tính ra mấy kí mận bằng tiền mua bọc, chưa tính công. Năm nay, biết nhiêu là bông, nghe thằng em họ bên quê bày cho, mua một lọ thuốc đặt bả, làm thử thấy ruồi vàng nhào vô chết la liệt, tưởng đâu có mận ăn. Ai dè đâu, bả thì mặc bả, mận vẫn bị sâu. Chán và bực mình. Đợt trái lứa sau, lấy giấy báo trùm mấy chùm thấp thấp, hơi cực vì hễ mưa thì giấy báo sũng nước, lôi tuột mấy chùm mận rụng luôn, may mà cuối cùng cũng được đền bù chút đỉnh! Ông chủ nhà bảo sao không biến nó thành cây mận kiểng đi, vừa đẹp vừa có trái cho vui lại vừa không choán chỗ? Ý kiến hay chưa! và mình cũng kịp nghĩ ra là còn có cây để treo lan nữa. Vậy mới có chuyện hai mợ cháu thi hành án “chém ngang hông” cây mận. Chắc là ông cũng tiếc, chẳng gì thì ông cũng đã mang nó về từ một lần đi công tác ở huyện.


Nói thì mau, làm thì lâu, hai mợ cháu mất ba buổi sáng mới xong kế hoạch. Phùuu….


Nó đây:


 


 Mé nhánh xong


 

2009 09 04 Hoa co

 


“Chém ngang hông”


 

2009 09 04 Hoa co

 


“Nhà” mới của lan.


 


2009 09 04 Hoa co


 

Đọc tiếp ...