Trời nóng như điên!
Ông chủ nhà cứ đi ra đi vô, chắc lưỡi hít hà khi thấy nắng chói chang đổ tràn trên cây lá. Chốc chốc lại mở thử vòi nước coi mạnh hay yếu. Bảo, khoan đã mà, chờ xế qua hẵng tưới.
Ông lại đi ra rồi đi vào, mở TV xem, chốc chốc lại tắt, lại đi ra đi vào, lại mở vòi nước thử.
Đồng hồ chỉ 4g chiều, ông bỏ chương trình chiếu lại trận bóng hồi tối qua, lật đật đi tưới cây.
Mấy hôm nay nước nhạt nhiều, ông ria vòi cho phun tràn trên đám lá lộc vừng, miệng cười hể hả, tưới tới đâu thấy mát tới đó, cây cối tươi tỉnh liền heng!
Thoắt cái đã thấy chú chim sâu lích rích. Nó quýnh quáng xòe cánh chập chờn, chúi mỏ rúc xuống đám giọt nước đọng trên mặt lá uống lấy uống để, đôi chân nhỏ xíu nhún nhảy nhún nhảy. Từ ngọn lộc vừng này, nhảy sang cành tường vi, nhảy lên đầu tường rồi quay trở lại, xập xòa cánh tắm gội rộn ràng, cứ như một điệu nhảy hoan lạc.
Phải nhè nhẹ bước, nấp sau cây cột hàng hiên, nín thở, zoom ống kính và bấm.
Một con rồi hai con, chí chóe nói gì với nhau đấy. Thỏa thuê, chúng bay đậu trên đầu tường, rỉa lông, cái đầu nhỏ xíu nghiêng ngó, rồi vút bay.
Tắm mát nhỉ!
Chiều mai lại đến nhé!