Đầu tiên là đi tìm một quyển tự điển.
Ghé nhà sách quen, không có, tào lao vài câu với cô bán sách mỏng như Kate Moss rằng thì là nếu cô chuyển cho em được 5 kí thì hai cô cháu mình đều đẹp dáng cả, rằng thì là từ hồi nghỉ dạy đến giờ cô không hay mua sách. Cô đọc sách online.
Nhà sách thứ hai, cũng gặp cô học trò cũ, nó cười, trời đất, cô nghỉ dạy rồi, mua tự điển làm chi? Ngộ chưa, tự điển là dành cho tất cả mọi người mà?
Nhà sách thứ ba, gặp một đồng nghiệp trẻ, lại ngạc nhiên khi nghe mình bảo đang tìm một quyển tự điển. Chịu thua với cái suy nghĩ tự điển gắn với thầy giáo! La cà một vòng, bắt gặp cu Bill của bạn blog mình ở đây, bèn rủ chú nhóc theo về, không biết mẹ chú có biết là Bill đang ở Bến Tre không nhỉ?
Nhà sách thứ tư, lẽ ra là nên ghé nó trước tiên vì nó là cái nhà sách Fahasa to đùng trong Co.op Mart. Nhưng cái tội ghét trèo cầu thang rồi gởi giỏ xách làm mất thời gian. Mà sao cô bé bán sách lại nhớ ra mình mà gọi "Cô ơi, cuốn Rừng Na uy có rồi đây, chờ mãi mà không thấy cô tới". Ờ, chắc hôm trước, cô ấy gọi mình bằng chị, và mình đã trêu, bảo nghe gọi bằng chị sướng cái lỗ tai! Vì hỏi ra mới biết mẹ cô ấy thua mình gần chục tuổi!
Rừng Na uy, chắc mày sẽ rù quến tao hết ngày thứ bảy đây.
Rồi thì cuối cùng cũng gặp nó.
Ta về thôi, ba bạn sách nghe.