Thứ Hai, 15 tháng 11, 2010

Không đề



Mặt trời vốn hào phóng!

Mặt trời ban phát vô tư ánh sáng, ban phát vô tư cái nồng nàn cố hữu, rồi cũng quên một cách vô tư.

Mặt trời có bao giờ nhớ hay biết rằng mình đã gieo những gì? 

Mặt trời gieo sự sống xanh tươi trên mặt đất

Mặt trời cũng tạo nên sa mạc cằn khô

Chắc là mặt trời cũng hào phóng như đàn ông?

 

Mặt trăng dịu dàng nhưng hay thay đổi!

Mặt trăng kiêu hãnh một cách dại khờ về ánh sáng không có thực của mình.

Mặt trăng tự hào một cách ngớ ngẩn về cái đẹp cũng không có thực của mình.

Mặt trăng thỏa mãn một cách vô lối về sự ngộ nhận ấy. Tội nghiệp mặt trăng quá!

Chắc mặt trăng là phụ nữ?

 

Trái đất không tự chọn cho mình số mệnh

Trái đất được sinh ra trong cơn bão lốc của vũ trụ, rồi trái đất lớn lên như một đứa trẻ vô thừa nhận.

Trái đất tự hào với vẻ đẹp huy hoàng phong phú, trái đất cũng biết mình sẽ gánh chịu bao nhiêu tai ương và luôn bất lực và đau xót biết mình chịu ảnh hưởng từ người cha Mặt trời vô tâm.

Trái đất xem Mặt trăng như một sự cưu mang bất đắt dĩ, bởi con nước thủy triều suy cho cùng cũng chỉ là trang sức mà thôi.

 

Nhật thực và Nguyệt thực ư? Chẳng qua chỉ là phút ngẫu nhiên thẳng hàng nhau giữa mênh mông vô bờ của vũ trụ, để cả ba biết rằng mình từng có nhau và cũng không hề có nhau!


Đọc tiếp ...