Chị, Vậy là giỗ thứ 14 của chị rồi. Thời gian trôi nhanh quá. Nhớ những ngày cuối trong bệnh viện, chị mệt, bảo với Út Thảo "Mệt quá, không muốn thở nữa". Tình hình xấu đi rất nhanh. Bác sĩ trưởng khoa bảo " Nói với bà mẹ đừng buồn. Suy tim bẩm sinh như chiếc xe tuột dốc, không thể hồi phục, huống chi thể trạng của bệnh nhân kém quá. Nhưng bà mẹ phải vui vì đây cũng là trường hợp hiếm hoi. Người mang bệnh này khó qua được tuổi...
Thứ Tư, 11 tháng 6, 2008
32. June 10, 2008 Mồng 7 tháng 5 âm lịch
GIỖ CHỊ
Chị,
Vậy là giỗ thứ 14 của chị rồi. Thời gian trôi nhanh quá.
Nhớ những ngày cuối trong bệnh viện, chị mệt, bảo với Út Thảo "Mệt quá, không muốn thở nữa".
Tình hình xấu đi rất nhanh. Bác sĩ trưởng khoa bảo " Nói với bà mẹ đừng buồn. Suy tim bẩm sinh như chiếc xe tuột dốc, không thể hồi phục, huống chi thể trạng của bệnh nhân kém quá. Nhưng bà mẹ phải vui vì đây cũng là trường hợp hiếm hoi. Người mang bệnh này khó...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)