Sáng Chủ nhật, "sang sông" có tí việc.
Cái tên xã Mỹ Thạnh An heo hút cách trở đò ngang giờ đã mỹ hơn, thạnh hơn và mong sẽ ... an hơn!
Dọc bờ kè, một bên là những nhà cao tầng, nhà biệt thự đã nhấp nhô nhiều hơn, nhưng không thích nên không thèm chụp hình ... mé bờ sông, cỏ đã lên xanh mịt, hoa cũng đã tốt tươi, khoe sắc rực rỡ, hàng dừa, hàng cau cũng đã bén rễ xanh lá. Nhìn sang thành phố, những cao ốc dường như lạ lẫm hơn, đẹp hơn sau màn xanh của những rặng bần. Thiệt tình là cứ lo ngay ngáy có một ngày nào đó, ngộ nhỡ ai đó ở Cty công viên cây xanh nổi hứng (hay nổi điên?) bất tử mà triệt hạ nó đi thì mất hết 99% cái sự thơ mộng hiền hòa của con ông chảy ngang thành phố này.
Quay về, thấy chợ hoa đã đông dần, cũng không nén nổi cơn "mơ hoa" bèn ghé ngang, mua được 1 giỏ cúc bi màu tím dễ thương cực kì, một chậu sống đời hoa vàng cũng đẹp cực kì! Cậu nhỏ bán bông nói "Hàng của con là độc quyền, con bảo đảm". Bảo "Ừ thì độc quyền cho tới sáng nay chứ gì. Này, cười cái coi, cô chụp hình anh hàng hoa nào"
Xong , tậu được một cặp cúc vàng.
Về nhà, cọp anh nói liền "Biết ngay mà, thế nào cũng cộ về"
Chứ sao, Tết mà!