Thứ Năm, 14 tháng 2, 2008

6. NHẬT KÍ MỘT CHUYẾN ĐI - Newark - Princeton

11g 30 đêm. Không lạnh. Chưa thấy con trai. Không sao, lấy hành lý cái đã. Newark đây rồi! Con trai đây rồi! Princeton đây rồi! Cảm giác gì đây? To lớn, hoành tráng? Dĩ nhiên rồi, đã biết từ 4 năm nay qua những tấm hình Gần gũi, thân thiện? Chắc không phải. Mới tới, mới thấy, mới biết mà! Lạ lẫm? Tất nhiên là không. Có thể...
Đọc tiếp ...

5. NHẬT KÍ MỘT CHUYẾN ĐI - Seatle

  Rồi cũng hết 9 giờ bay. Cửa ngõ vào đất Mỹ đây rồi. Đứng trên đất Mỹ rồi. Không nghiệm ra được tâm trạng lúc này. Con trai chưa biết mình phải làm thủ tục hải quan ở đây. Để xem mẹ có gặp khó khăn gì không nhé. Nhân viên hải quan tên King! - Oh! Mr King! King or Lion King? Your name is special! - Thankyou! - Bà đến Mỹ để làm gì? - Tôi đi dự lễ tốt nghiệp của con tôi. Đây là thư mời của Trường. - Oh.... con...
Đọc tiếp ...

4. NHẬT KÍ MỘT CHUYẾN ĐI - Tapei

Cũng tương tự như Changi của Sing khi nhìn qua khung cửa máy bay. Có điều, ít cây xanh hơn, nhưng to và đẹp hơn Tân Sơn Nhất nhiều. Cô tiếp viên xinh xắn tên Nga dặn ngồi chờ trên máy bay khi thấy chữ MASS gắn trên áo từ hồi check in. Hơi quê khi thấy mọi người quay lại nhìn. Sao mình lại không tự đi ? Cũng chỉ có một đường ra thôi mà.Thì ra mình được “bàn giao” cho anh chàng aid cùng với mấy ông bà cụ ngồi xe đẩy. Xấu hổ...
Đọc tiếp ...

3. NHẬT KÍ MỘT CHUYẾN ĐI - Lên đường

Ngày cuối. 24 việc của 24 giờ. Việc thứ 24: ngủ! Ừ thì ngủ. Có điều,nói là nói vậy. Chứ lên giường mắt cứ mở chong chong. Đầu cứ lan man suy nghĩ, duyệt lại lần chót mọi thứ, lại chuyện này dắt dây chuyện kia...Thôi, dẹp qua một bên. Bắt chước Khang vậy “Lên máy bay ngủ” Không thấy nôn nao gì. Lạ nhỉ? Chuyến đi lâu nhất, xa nhất mà sao thấy cũng bình thường. Chả bù mấy lần đi khác. Hè năm ngoái chẳng hạn, líu tíu, lăng...
Đọc tiếp ...

2. NHẬT KÍ MỘT CHUYẾN ĐI - "Phụ kiện"

2. Cái chuyện chuẩn bị này, mình cũng có “kinh nghiệm xương máu” . Rõ ràng là rất nhiều dự tính, nhưng không hiểu sao cứ bị “hụt đỏi” hoài. Đêm, nhiều khi không ngủ được, mắt chong chong nghĩ ngợi, tính toán đủ thứ. Ấy vậy mà sáng ra, quên mất. “Cọp” vẫn cảnh báo “Mẹ mày lóng rày quên nhiều dữ rồi nghe!” Gần nhất là khi Khang bảo chuẩn bị cuốn sách gì đó để đọc lúc chờ phỏng vấn. Đang tìm thì xe tới đón, đành thôi. Ý là có...
Đọc tiếp ...

1. NHẬT KÍ MỘT CHUYẾN ĐI 1. Nắng Sài Gòn

Sài Gòn tháng tư. Nóng đến điên người lên. Đến Lãnh sự quán Mỹ lúc 10g kém, hình như sớm vì trên phiếu hẹn là 10g rưỡi . Thế nhưng, bao nhiêu là người đã có mặt ở đó rồi. Điều đó mình mới thực sự cảm nhận khi đã vào bên trong, chứ lúc Hưng dừng xe thì chỉ thấy quá nhiều người phía lề đường đối diện. Dù Khang đã dặn đi dặn lại là xếp hàng ở cánh cửa xa nhất bên phải, mình vẫn cảm thấy hơi lớ ngớ khi thấy mấy cánh cửa ấy lại...
Đọc tiếp ...