Ngày 20-6-2010,
Quận Hải Châu - Đà Nẵng
Trừ Okoka thì tôi là người đầu tiên của xóm blog đến thăm ngôi nhà có giàn hoa sứ quân tử. Một ngôi nhà xinh xắn, ấm cúng và thân thiện.
Ở đó, tôi đã gặp "Cảnh sát trưởng" nghiêm khắc nhưng rất dễ gần - người giữ bình yên và trật tự cho "thành phố tình yêu"
Ở đó, tôi đã có một bữa trưa rất đặc biệt với món mì Quảng mà dù ăn kiêng, tôi cũng đánh luôn hai tô! Và đến khi ăn xong, tôi mới ngớ người ra là mình lẽ ra phải chộp ít nhất vài tấm hình để khoe chứ!
Ở đó, tôi đã có một khoảnh khắc tâm tình với em Kim, nụ cười và nước mắt về những câu chuyện muôn đời của những người phụ nữ
Ở đó, tôi đã có một giấc trưa không ngủ với hai cô cháu gái dễ thương, tươi tắn, hồn nhiên với tiếng dương cầm tuy còn non nớt nhưng nhiều hứa hẹn
Đây là Bầu :
Và đây là Bí:
Mẹ Kim ngắm con gái đàn, nụ cười hạnh phúc chưa!
Và đây là :
Còn đây là:
Giữ ở đây một góc phòng khách nhà em Kim:
Một góc sân:
Một góc khác với Bầu vầ Bí:
Trước lúc từ giã:
Và ở đó, tôi thấy mình đã giàu có thêm bao nhiêu.
Tạm biệt Đà Nẵng,
Tạm biệt ngôi nhà màu xanh và những nụ cười
Mong sớm lần gặp lại