Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

“Thì thầm mùa Xuân”

PhotobucketHồi nhỏ, nghe nói đến chuyện "Khai bút đầu năm", thấy nó ngộ ngộ... nghĩ, làm chi vậy ta?
Lớn lên một chút - in như hồi học cấp 3, nghĩ, chuyện này cũng  hay hay! Cũng tính mình ... khai bút thử coi sao, rồi cuối cùng cũng ... không dám! Đơn giản là không biết viết gì! Nghe nói hễ mình viết gì là nó ... vận vào người thế ấy :) thì thôi! Hồi đó mình cũng ...tin dị đoan!
Lớn lên một chút nữa - chắc là lúc đang với theo "Mùa xuân đầu tiên" nhưng sao thấy nhiều chuyện buồn lo hơn vui nên cũng ... không dám! Mình hình như vốn nhút nhát!
Già thêm chút nữa - lúc "Mộng dưới hoa" đã thành hiện thực cũng là lúc cơm áo gạo tiền eo sèo theo với bao người, đôi khi năm hết Tết đến, chuyện khai bút "chìm dưới cơn mưa"...
"Thời kì đen tối" ấy kéo dài đến nỗi cứ nghĩ làm sao để bữa cơm cho con trẻ tươm tất chút cũng đã muốn bạc đầu! Chuyện văn chương rốt cuộc cũng chỉ là đuổi theo ... danh hiệu thi đua để có thêm chút tiền thưởng!

Rồi bình thường,
Mùa theo chim én về...
Mùa bình thường...
Mùa qua theo tháng ngày...

Rồi một mùa xuân cũng bình thường, con trai làm cho mẹ cái nhà trên mạng...
Rồi từ đó, mở ra bao nhiêu mối liên lạc, mới mẻ, lạ lẫm, thú vị... mà cũng có khi... rắc rối!
Cũng bày đặt viết lách, nhận lời khen, lời động viên, chia sẻ... lời chế nhạo, lời dè bỉu cũng có...
Và chuyện khai bút đầu năm cũng... tập tễnh học đòi…
Như bây giờ đây ;)
Không tin dị đoan
Cũng không sợ nó vận vào mình
Chỉ là chia sẻ giữa mùa chim én dặt dìu…

Với gia đình – mong Mọi Sự Lành
Với thân hữu xa-gần-mới-cũ – mong Nhiều Niềm Vui
Với người không-thân-và-cũng-không-thương – Cuộc đời ngắn ngủi, trái đất này chỉ là hạt bụi giữa mênh mông, vậy hãy yêu người mà sống, lâu dần đời mình cũng qua
Và với … thời gian – mong chớ qua mau! Mình còn yêu đời và … tham lam lắm!

Đọc tiếp ...