Thứ Năm, 17 tháng 9, 2009

Bài thơ cũ

 


Trong những ngày còn lại


Ta muốn mù muốn điếc muốn câm


Ta muốn treo cao chút hồn xế bóng


Như trăng khuya


Bóng người say ngả nghiêng đường vắng


Quên mất đường về


Ngửa mặt nhìn trăng sờ cổ khát


Muốn xin nhau


Một cây gậy cũ


Một chiếc ô đen


Che mưa nắng đường về chân mỏi


Mà im không nói


Vẫn vậy


Mỗi khi cô đơn, hay nhớ lại bài thơ này


Có đến hơn bốn chục năm rồi. Hồi ấy, bạn còn đôi mươi, như tôi như bao bạn bè cùng trang lứa, nhưng sao thơ bạn buồn vậy! Và tôi, đọc một lần rồi nhớ mãi


Cũng lạ, cứ mỗi khi tâm trạng không bình thường, bài thơ lại trở về


Thấy như bạn nói cho mình


Thời hai mươi, có lúc bế tắc, cứ muốn coi nó như một khúc tuyệt tình


Ba mươi, thấy bài thơ xót xa chi lạ


Bốn mươi, nghiệm ra sự tuyệt vọng trong câu thơ cuối cùng


Năm mươi, băn khoăn hỏi lòng, có phải đúng là bạn đã viết những dòng ấy


Sáu mươi, đồng cảm ...


Nhưng mà sao có thể trốn chạy thực tại được nhỉ? Có cần phải tự lên giây cót cho mình "Cố lên!" không?


"Cái gì cũng có thể giải quyết, miễn là bình tĩnh" con trai đã nói như vậy.


Tôi bình tĩnh, nhưng vẫn chưa tìm ra cách giải quyết!


 

7 nhận xét:

  1. Rồi sẽ có ô đen che mát đường về
    Cây gậy cũ dẫn đường xanh hoa gấm
    Chị sẽ bước đi với đôi chân êm ả
    Bóng chiều rơi nhè nhẹ khói lam buồn
    Chỉ nhè nhẹ thoáng buồn thôi chị nhé
    Vì làm người ai thoát được nỗi đau
    Xin qua mau niềm xót xa ray rứt
    Để chị tôi cười nụ nhỏ đóa hoa xinh...

    Chúc chị sẽ được vui và vui mãi chị nhé !

    Trả lờiXóa
  2. @Kimhoan55: Cám ơn em về sự đồng cảm.
    Đúng là có khi gặp việc khó xử, đôi lúc người ta lúng túng, và nhất là khi chuyện khó san sẻ, người ta thường cảm thấy cô đơn.
    Nhưng không sao, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua, mong vậy.

    Trả lờiXóa
  3. Chị ơi, em cũng được một bạn trẻ nói với em ý như con trai chị nói ý: Mọi việc rồi sẽ được giải quyêt bằng cách này hay cách khác!
    Em thấy câu này trấn an tinh thần được lắm chị ah. Chúc chị luôn vui ... :X

    Trả lờiXóa
  4. Chị làm thơ hay quá! em bái phục đấy ạ.

    Trả lờiXóa
  5. Vậy người bạn ngày ấy bây giờ ra sao hở chị ?
    Một người trẻ có những lời tự sự như vậy chắc lúc ấy cũng gặp nhiều bế tắc trong cuộc sống lắm.

    Thường thì vẫn dặn lòng như con trai chị dặn vậy, nhưng lúc gặp điều rối trí, thiệt chẳng thể nào giữ nổi bình tĩnh hén chị. Khó lắm chứ.

    Trả lờiXóa
  6. Con trai chị già hơn tuổi của nó, mừng vì con trưởng thành mà cũng không mừng vì hình như con qua mau tuổi vô tư, Mây à.

    Trả lờiXóa
  7. Người bạn ấy giờ hạnh phúc, em à. Mừng lắm, vì bạn ấy cũng đã trải qua nhiều sóng gió chênh chao, cũng điêu đứng tưởng chừng ngả quỵ. Hi vọng giờ bạn ấy thôi không còn nhớ đến bài thơ của mình bốn mươi năm về trước.
    Em nói đúng, khó mà giữ được bình tĩnh khi cần thiết. Cứ qua rồi mới lại nói "phải chi lúc đó..."

    Trả lờiXóa