Chuyện là từ năm 99, khi đưa con trai ra Hà Nội thi, mới biết Hồ Gươm có một loại cây hàng năm cứ trổ những dây hoa dài buông rủ xuống mặt hồ với vô vàn tua nhụy đỏ thắm. Hình ảnh ấy lại đôi lần thấy trên những tờ lịch khiến tôi ngẩn ngơ, nghĩ, giá mà mình có một cây thì hay biết mấy. Rồi cứ mỗi lần nhớ đến, lại gõ "lộc vừng" trên Google và rồi lại mê man với bao nhiêu là ảnh hoa. Nào là những dây nụ như những chuỗi ngọc, nào là thảm hoa rụng đỏ đất,... bao nhiêu người nâng niu những nụ rơi đầy bên bờ hồ Gươm mỗi sáng lúc lộc vào mùa, bao nhiêu người chơi ảnh cố tìm cho mình những góc máy ưng ý... lại ước ao ra Hồ Gươm lần nữa. Năm 2006, trong chuyến du lịch xứ Bắc, trên đường lên Phú Thọ, một cây lộc vừng đang chi chít nụ như buông rèm ngay bên cửa sổ cạnh bàn ăn trong một nhà hàng dọc đường đã thu hút tất cả sự chú ý của tôi. Giấc mơ lộc vừng lại trở đi trở lại mỗi khi ngồi nhìn mảnh sân trước nhà Tết năm trước, bảo với thằng cháu, đào thì mình có thể mua rồi, nhưng làm sao mà kiếm được một chậu lộc vừng bây giờ? Cứ tưởng một gốc lộc vừng trong vườn kiểng chỉ là chuyện nói cho vui. Thế mà lại có mới hay. Tháng trước, cụ Khốt post entry "Lộc vừng nhà cụ Khốt trổ bông" làm tôi như bắt được vàng. Thế là có manh mối rồi! Té ra nàng "Lộc" ấy vốn dân miền Tây! Mà lại vừa hay, cụ Khốt quen với nghệ nhân 9 Tùng, người gốc ... Dừa chính hiệu con nai vàng! Thế là cuộc săn đuổi nàng Lộc bắt đầu. Khởi đi từ chuyện 9 Tùng giới thiệu nàng Lộc bề thế cỡ một ôm và giá 10 triệu! Nghĩa là hơn 3 tháng lương hưu! Ông 9 Tùng đó tưởng mình là đại gia chắc! Cụ Khốt phải dặn đi dặn lại ông ấy mấy lần những người về hưu như chúng tôi chỉ có thể chọn những nàng Lộc tầm tầm theo món lương hưu ít ỏi, nào dám mơ đến hoa khôi hay hoa hậu Lộc! Và thế là 9 Tùng rước từ Đồng Tháp về cho tôi nàng Lộc này đây.
Tôi bắt xe lên nhà 9 Tùng sau mấy cuộc điện thoại hỏi đường và sau mấy lần chỉ dẫn của thằng cháu đã 2 lần tới gặp. Đúng như cụ Khốt đã giới thiệu, cả gia đình rất chân chất và hiếu khách, ngoài cô chị đã theo chồng, hai cô con gái ngoài đôi mưoi còn lại rất dễ thương và xinh tươi. 9 Tùng tự hào về hai cô gái rượu này lắm, nào đi xem kiểng, trông coi thợ bứng, rồi chuyển tiền, rồi theo xe tải chở về từ Sóc Trăng, Đồng Tháp xa xôi... mà không phải anh con trai nào cũng theo kịp.
Chúng tôi nói chuyện rôm rả về cụ Khốt - ông anh blog rất mê cây kiểng, về việc ông đã gần như hàng ngày hối thúc cuộc săn lùng lộc vừng cho tôi. "Ngày nào gặp em trên vườn kiểng Đất Phương Nam, chú Khánh cũng nhắc em hết, em độ chú ấy còn sốt ruột hơn chị nữa kìa. Đem được cây lộc này về mà chị ưng bụng, em mới nhẹ gánh đó." 9 Tùng còn dự tính tổ chức cho chúng tôi off một lần ở tận đây, kể cả kiếm xuồng cho chúng tôi dạo một vòng mấy vườn kiểng Cái Mơn, tha hồ mà chọn. Để xem, tôi có thể dắt mối mua kiểng cho nhà Trùm Sò nữa mai bên Nhà Bè không nào!
Tôi ra về với những cái bắt tay và lời mời chào rất chân tình của vợ 9 Tùng. Một vài tấm hình làm quen lần gặp đầu tiên có thể nối dài cho những lần sau?
Giữa trưa ngày 3-11, nàng về đến nhà tôi cùng 2 bao mụn dừa mà vợ 9 Tùng đã chu đáo trộn thêm ít phân bò đã hoai và dặn tôi nhớ tưới nước cho thật nhiều vào. Hai cô con gái 9 Tùng đi theo sau khi "nghiên cứu" rất kĩ mấy chậu mai đã gọi điện về "báo cáo" với bà chủ vườn, sẽ có chỉ dẫn về việc chăm sóc!
Đầu tiên, định để nó ở đây. Nhưng ông chủ nhà bảo cái chậu nhỏ quá sợ nó không đủ đất ăn, phải hạ thổ thôi. Thế nhé, gốc nông dân vốn quen ở bờ ao, triền sông, nàng lộc không thể khoe hết sắc hương nếu phải bứt chân rời xa đất, nước.
Đây, 3 dây nụ. Dây dài nhất đo được 4 gang tay và 34 nụ!
Và, chỗ của nó hai hôm sau. Đã nhổ cây mai già chết khô đem ra vườn sau, lại có thêm một giá để treo lan! Giỏ lan kiếm và cây đa Nhật cho hai thằng cháu chia nhau đem về bên vườn.
Và tha hồ tưới, tha hồ trông, tha hồ chụp hình. Cụ Khốt bảo chừng nào nụ trắng trở lại thì nó nở. Chiều ngày 6, thấy một nụ đã nứt vỏ bao ngoài, chắc mẻm tối thế nào cũng nở. Dè đâu, nó "cứng đầu" cho tới hôm nay. Vẫn chỉ nứt ra rồi chờ đó!
Tối ngày 7-11, 4 nụ nở. Cứ chạy ra chạy vô canh chụp hình. Ông chủ nhà mỗi lần thấy tôi xô ghế đứng dậy, vớ cái máy chụp hình là chúm chím cười nhìn theo. Haha...
Nó đây :
18g:
Ngày 8-11, vợ chồng cô em lên chơi, mang ít mắm tép đặng sáng mai gởi theo xe lên cho mấy đứa ở SG. Mải nói chuyện, tới chừng tụi nó chuẩn bị về mới nhớ ra, 12 bông ở cùng lúc! Thú vị chưa!
6g sáng. Vẫn còn quá đẹp.
Ấy vậy mà mặt trời lên một chút là nó rụng! Mấy tua nhị rung rung trước gió sớm mai, thấy xót ruột gì đâu. Cũng may mà nó không rủ như quỳnh!
Rồi một chồi nụ nữa, độ hai lóng tay rồi. Niềm vui sẽ còn nối dài.
Vậy đó, trồng hoa, biết thế nào rồi nó cũng nở, vậy mà vẫn hồi hộp, vẫn náo nức cứ như trẻ con. Một niềm vui không vụ lợi, không giả vờ. Nó làm mình cảm thấy sảng khoái.
Chơi với cây cỏ thấy thoải mái làm sao!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét