Thứ Năm, 28 tháng 1, 2010

Viết cho Con Gái (6)

 

Môi biết cười ...  

Một ngày, mẹ nhận ra không chỉ có các thầy cô thương yêu con, các bạn con cũng rất mến con. Mà các bạn trai là chủ yếu!

Món quà đầu tiên được dấm dúi nhét vào cặp là một cây bút máy năm con học lớp 5! Mẹ chỉ nói với con rằng chắc chắn bạn đã bằng cách nào đó có tiền để mua nó cho con vào cái thời mà hầu hết trẻ con đi học thường không có tiền quà vặt, và con đã trả lại cho bạn - như cách bạn đã tặng con. Mẹ bắt đầu “canh chừng” con từ đó. Những câu chuyện hàng ngày con mang về từ lớp học đã giúp mẹ biết thêm về “những-người-chung-quanh-con”. Thật khó để không làm con tổn thương và né tránh mẹ về điều tế nhị này. Nhưng con là một đứa trẻ thông minh, con biết mẹ “cảnh giác” và con biết con phải như thế nào. Tuy cùng tuổi nhưng con già ngày tháng hơn nhiều bạn cùng lớp, có lẽ đó cũng là một “lợi thế” khiến con vững vàng hơn chăng? Con học giỏi, năng nổ chuyện trường lớp, tháo vát, biết quan tâm tới mọi người và nhất là con không hề biết õng ẹo điệu đàng làm dáng trước mấy bạn học con trai nên con dễ hòa đồng. Nghe con và các bạn nói chuyện với nhau, mẹ tin rằng con biết “nắm trái tim trong tay mình”.

Mẹ đã chọn cách làm bạn với con. Chúng ta chẳng đã có biết bao điều bí mật với nhau, con nhỉ? Chúng ta đã tự hào rằng mình đã không làm nhau thất vọng. Mẹ hạnh phúc vì đã được cùng em làm nhân chứng quan trọng của mọi chuyện liên quan đến trái tim con.

Bây giờ nhìn lại, bao nhiêu là chuyện dễ thương của thời học trò đã trôi qua một cách đẹp đẽ phải không? Những buổi giặt đồ đêm ngoài bể nước nhà tập thể, những lần nói chuyện ở trước cổng Phòng Giáo dục Thị xã, dòng chữ “Khóc Minh Khuê” trên bảng của một bạn gái lớp B năm 11, lần con bị xỉu giữa giờ học được khiêng xuống Phòng Y tế rồi đưa qua Bệnh viện Thị xã…rồi chuyện gọi bạn dậy đi học kẻo trễ….

Con đã để “tóc em từng sợi nhỏ… rớt xuống đời làm sóng lênh đênh” khiến những ai đó phải xót xa “nắng có còn hờn ghen môi em…”

Con Gái,

Tim mỗi người là ngôi nhà nhỏ,

Tình nồng thắm… như mặt trời xa…

3 nhận xét: