Tôi biết Hùng trong một lần lang thang dạo blog.
Chàng thanh niên trông rất sáng láng, học giỏi và cũng thành đạt sớm : một cậu học trò trường Am Hà Nội, một giám đốc cty tư vấn luật, thuế 30 tuổi và nhiều câu chuyện buồn vui trong cuộc đời.
Rằm tháng bảy, cậu gửi comment cho tôi "Ngày lễ vu lan - chúc mẹ sức khoẻ - niềm vui tuổi già và mái ấm gia đình!" . T tối đó, thật tình cờ, nhận YM của cậu: " Con Hùng đây" rồi câu chuyện giữa hai bờ Thái Bình Dương cứ lan man: mẹ cậu đã bỏ công việc giảng dạy ở trường đại học để đưa cậu sang Mỹ điều trị; Linda cô bạn Việt hiền lành giỏi, ngoan, dịu dàng, giàu đức hi sinh, và, nhất là chuyện chiến đấu quyết liệt với căn bệnh ung thư máu cậu mắc phải. Tôi hiểu cậu đã mạnh mẽ thế nào khi nói "Nhờ ơn Chúa thôi mẹ àh, Cho con sống thì con sống, ko cho con sống thì hãy mang con đi, ko sao cả".
Hai hôm sau, Hùng lại nhập viện để tiếp tục một đợt xạ trị nữa. Không biết phác đồ điều trị ra sao mà lượng hóa chất đưa vào lại cao gấp 7,8 lần hơn, Hùng đã bị shock và hôn mê sâu, các chỉ số liên quan tới CT máu giảm cực mạnh từ bữa đó đến giờ. Sáng nay, Linda vừa mới gửi message báo thế.
Bằng trái tim của người mẹ, tôi đồng cảm và thấu hiểu nỗi xót xa của mẹ Hùng những ngày này, tôi cũng hiểu tình cảm của Linda dành cho Hùng, công việc của cô ấy không đơn giản và không phải muốn là có thể nghỉ nhưng "Linda muốn hi sinh tất cả vì đơn giản anh là một chàng trai hiền lành, tốt bụng, giỏi giang và sống tốt! Nếu níu kéo đc sự sống của anh, Linda bất chấp tất cả! "
Cầu mong điều kì diệu sẽ đến. Bởi tôi còn biết nói gì hơn?
Dau long cho nguoi than, nhung voi Hung la mot su giai thoat. Rat buon, chi a.
Trả lờiXóa