Từ comment của chị Thanh Quế:
"dù tóc cũng bạc rồi ...
nên hối hả yêu thương nhau ...
và luôn hồi nhớ ngôi trường cũ,
luôn nhớ các bạn xưa ..."
"dù tóc cũng bạc rồi ...
nên hối hả yêu thương nhau ...
và luôn hồi nhớ ngôi trường cũ,
luôn nhớ các bạn xưa ..."
Ta hối hả yêu thương nhau đi nhé
Kẻo nữa rồi sương khói tóc mây pha
Những được mất hơn thua chừng nhỏ bé
Mừng ta còn nước mắt nhớ ngày qua
Ta hối hả gọi đời nhau đi nhé
Kẻo nữa rồi lời không kịp trên môi
Gió thời gian thổi tim ta run khẻ
Mùa cứ trôi trong tiếc nuối bời bời
Ngôi trường cũ còn hoài trong nỗi nhớ
Bóng bạn xưa đâu đó góc giảng đường...
Dòng sông chảy dẫu bên bồi bên lở
Hạt phù sa - tim nhỏ cứ vấn vương...
Kẻo nữa rồi sương khói tóc mây pha
Những được mất hơn thua chừng nhỏ bé
Mừng ta còn nước mắt nhớ ngày qua
Ta hối hả gọi đời nhau đi nhé
Kẻo nữa rồi lời không kịp trên môi
Gió thời gian thổi tim ta run khẻ
Mùa cứ trôi trong tiếc nuối bời bời
Ngôi trường cũ còn hoài trong nỗi nhớ
Bóng bạn xưa đâu đó góc giảng đường...
Dòng sông chảy dẫu bên bồi bên lở
Hạt phù sa - tim nhỏ cứ vấn vương...
Em tem phát . Hiiiii
Trả lờiXóahối hả ...là ...là ...tranh thủ phải hôn chị ? hi hi ...tại mình còn ít tài nguyên quá hả .... ( thời gian là tài nguyên tự tiêu :)
Trả lờiXóaEm họa thơ với chị cho dzui nha ? :)
Mau lên đi, hối hả yêu thương nhauCon dốc đời thấm thoát thoáng trôi mauChợt một ngày nhận ra chừng sợ muộnVội vàng lên, ta níu kéo đời nhauAi biết được giữa cuộc đời chìm nổiDẫu một ngày nên nghĩa, chuyến đò quenGió thoảng mây trôi nhung nhớ ngậm ngùiBao kỷ niệm dường như hoài vương vấnTóc bạc sương pha nhân tình ấm lạnhMặc kệ đời ta rũ hết nhọc nhằnMở lòng ta rung động với tha nhânChia sẽ cùng nhau ngọt bùi, cay đắng...
Đọc bài thơ của Thunhan, làm M lại nhớ câu thơ hôm qua M họa ở nhà Lyly, trái ngược với cái mong mỏi và hối hả ở đây.
Trả lờiXóaVà mây vẫn trôi giữa dòng đời bụi bặm...
Người đi qua đời.. chợt.. cũ đến chẳng còn quen....
Có những khi em lại muốn làm lạ với những người từng quen biết......
Trả lờiXóaEm thường thích những câu văn cuối, những câu thơ cuối, nghĩ, nó chuyên chở những "cao trào" của người viết...
Trả lờiXóaRiêng bài thơ này, thích quá 4 câu đầu... vì nó đúng với bụng em bây giờ Chị à...
Mấy chị đúng là dân văn khoa hén, thơ tuông ra tự nhiên như nước chảy mà hay ho lắm.
Trả lờiXóaĐọc câu "Ta hối hả yêu thương nhau đi nhé" thì muốn nhấc máy gọi một người, muốn ghê luôn :)
May gọi đi, MẬp đang rảnh nà... hehe!
Trả lờiXóaÔi trời ? Dzậy sao ? Thiệt hôn ? Muốn là được mà ? hi hi ... ( Vouloir c'est pouvoir :))
Trả lờiXóaTem phát rùi chạy tuốt qua Cali heng!
Trả lờiXóaChị cám ơn em về những lời chia sẻ quí báu này, cho dù nhân tình ấm lạnh!
Trả lờiXóaChỉ là họa thôi nhé M!
Trả lờiXóaChứ "cũ đến chẳng còn quen" thì ... xót lắm bạn ơi!
Miễn đừng làm lạ với chị, nha.
Trả lờiXóaChị độ chừng, Cưng thich câu 3 nhất, có phải?
Trả lờiXóaVậy, em gọi chưa? Gọi đi em!
Trả lờiXóaRùi, Mây có gọi Mẹp hông?
Trả lờiXóaChị cũng mong y vậy với Mây đó ST.
Trả lờiXóaCuối cùng em vẫn ko gọi người đó hì hì. Còn Mập thì có gọi mà không gọi ngay lúc đó, mà gọi lúc sau :)
Trả lờiXóaHì, em bi giờ giống bị trơ quá mấy chị, ko thích làm gì, chỉ thích làm việc, bị nghiện công việc roài.
Trả lờiXóaLàm việc thì ...cũng tốt thôi: có xiền nè, tiêu thời gian nè, quên được nhiều thứ nè.
Trả lờiXóaNhưng mà đừng nghiện làm việc Mây ơi. Khô héo trái tim mất, em à.