Có nhớ không, một lần SN hồi chín mười tuổi gì đó , người ta xé tờ lịch để dành, nói: “Vài chục năm sau, tới ngày này, mọi người sẽ nói đó là ngày sinh của Chủ tịch Nguyễn Minh Khang”. Vậy mà năm nay người ta ba chục tuổi rồi! Và biết đâu, người ta có khi cũng sẽ làm chủ tịch một Hội đồng quản trị nào đó chứ bộ!
Có nhớ không, hồi nhỏ người ta thường bắt đầu một ngày bằng “sự lười biếng cố tình”, người ta cứ muốn mẹ gọi đến mấy lần rồi mới chịu tuột từ trên giường xuống gạch rồi cứ thế bò ra ngoài, đầu lúc lắc, mẹ vẫn hay đùa, gọi người ta bằng Chàng Rùa.
Có nhớ không, lần đầu tiên mang bông hoa tặng mẹ ngày 8-3 từ lớp Mầm về, người ta đã làm mẹ cảm động thế nào!
Có nhớ không, hồi nhỏ người ta mê vẽ và vẽ đẹp lắm, nhất là vẽ công chúa! Nhưng tác phẩm mà mẹ người ta ưng bụng nhất là tấm người ta vẽ người đẹp Marilyn Monroe bởi vì mẹ người ta cũng rất mê cô ấy. Giờ, mẹ người ta cứ lâu lâu lại giở ra mà ngắm nghía, từ quyển sổ liên lạc hồi lớp Mầm cho đến những bằng khen của Trường ACS, từ những album hình ở Singapore cho đến Princeton...
Rồi người ta vào cấp 1, rồi cấp 2 trường Chuyên, rồi tuyển thẳng lên lớp 10, hai chị em người ta luôn là niềm hãnh diện của ba mẹ.
Có nhớ không, hồi nhỏ người ta quấn quít mẹ một cách lạ lùng. Trừ hai tuần lễ mẹ người ta đi Sông Bé thi tốt nghiệp cho tới lớn, người ta chưa hề xa mẹ một ngày. Đi học hay đi lòng vòng đâu đó về, bước vô nhà, câu đầu tiên người ta hỏi “Mẹ đâu?”. Vậy mà 16 tuổi, người ta lại rời nhà đi xa, thiệt là xa, tuốt bên Singapore. Ừ thì hồi năm 98, cái thời mà chuyện đi du học của học trò tỉnh lẻ là chuyện hiếm hoi như sao buổi sớm thì Singapore cũng là xa lắc xa lơ đó chứ. Thời đó, chuyện liên lạc đâu có được như bây giờ, thư đi thư về cũng phải hơn một tháng, điện thoại là dịch vụ cực kì xa xỉ bởi chỉ cần 10 phút nói chuyện, lương tháng của mẹ người ta mẻ hết góc tư! Rồi bốn năm sau, người ta lại đi xa nữa, đúng nửa vòng trái đất, đi miết cho tới bây giờ…người ta xa nhà mười bốn năm rồi chứ ít ỏi gì sao!
Có nhớ không, những lá thư mẹ người ta gởi, luôn gọi người ta là đại bàng con, mong người ta tung cánh như loài chúa tể của bầu trời. Và người ta đã thực sự là một cánh đại bàng thỏa sức bay giữa trời rộng mênh mang...Và mẹ người ta luôn dõi theo, dõi theo với bao hi vọng.
Có nhớ không, những câu chuyện kể mà người ta chia sẻ với mẹ một cách hồ hởi về ngôi trường trong mơ, về những chuyến đi, về công việc, về bạn bè, về đủ mọi điều chung quanh người ta trong ngần ấy năm…Và mẹ luôn lắng nghe, lắng nghe với niềm hạnh phúc choáng ngợp đến nghẹn thở.
Có nhớ không, bốn năm học ở Princeton, mẹ người ta thường nhận được đủ thứ giấy tờ từ trường người ta gửi về, tất nhiên là bằng tiếng Anh không. Rồi mẹ người ta lọ mọ tra từ điển đến nhức cả đầu mà không biết có hiểu đúng nội dung hay không dù chỉ là … lỏm bỏm! Lâu lâu, lại giở ra xem lại, buồn cười quá hén! Mỗi năm người ta về, mẹ lại đem ra hỏi, mới biết đó là thư thông báo học bổng, thư báo kết quả học kì và cả thư … xin tiền nữa! Hỏi ra mới biết, cái trường đó mỗi năm, chỉ riêng tiền của cựu sinh viên gửi về cho, tính bằng triệu đô! Mẹ người ta cũng đã thấy tận mắt một khu nhà to và đẹp trị giá mấy chục triệu đô là quà tặng của chỉ hai vợ chồng cựu sinh viên! Từng chút một, mẹ người ta thấy ngôi trường người ta học nó … dữ dội tới cỡ nào. Có lần, mẹ người ta nhận được tờ báo trường có in hình của người ta nữa, rồi tờ báo khác, có in tấm ảnh người ta chụp gửi đăng được giải nhất nữa. Tấm hình đó, hồi mẹ người ta tới trường nhân lễ Tốt nghiệp, vẫn thấy treo ở Phòng Truyền thống (gọi theo kiểu xứ mình là vậy hén)
Có nhớ không, mẹ người ta ngạc nhiên đến cỡ nào khi người ta chưa ra trường thì đã kiếm được việc làm! Và rồi người ta cứ làm mẹ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác…mẹ đã có một đứa con trai vàng ngọc (lại cải lương rồi, thôi không nói nữa)
Bây giờ, đã là năm thứ năm người ta làm người của phố Wall.
Bây giờ, người ta đã ba mươi tuổi.
Bây giờ và từ bao giờ, người ta đã đang và sẽ là người bạn nhỏ, người cố vấn tin cậy của mẹ.
Bây giờ, phút đầu tiên của ngày 30 tháng Năm ở bên này bờ đại dương, mẹ người ta gửi người ta lời Chúc Mừng Sinh Nhật:
Đại bàng con nay đã lớn, đủ lông đủ cánh rồi, trời xanh bao la kia là của con, con trai của mẹ!
Chúc mừng sinh nhật Minh Khang..Chúc mừng chị nhé
Trả lờiXóaGiờ thì MK chỉ cần cho mẹ cô con dâu để mẹ ngồi mơ làm bà nội nữa là mẹ cười hoài thôi
Cảm ơn Dì Gió đã chúc mừng - cả hai mẹ con!
Trả lờiXóaBệnh thèm dâu với thèm cháu ngoại coi bộ chưa có thuốc trị á em!
"Họ" còn muốn rảnh rang chân cẳng mà!
Chị cứ chờ thôi và vẫn vui!
:))
Đọc mà thương quá "Người Mẹ - Chị Ba", những dòng chữ cười rạng rỡ hạnh phúc vì con, nhưng ẩn dấu bên trong là đau đáu nước mắt xa cách...
Trả lờiXóaĐại bàng đã bay cao trong trời xanh, Mây mong là chị Ba sẽ sớm có những bé đại bàng con gọi chị Ba là bà nội, hehehe.
HAPPY BIRTHDAY TO MINH KHANG ( Khang hãy yêu mẹ nhiều hơn, nhiều vạn lần hơn cả lúc Khang nhớ Mẹ nhé Khang)
Cảm ơn em,
Trả lờiXóaCon cái là phước phần của cha mẹ.
Còn biết nhiêu người giỏi giang hơn con chị nhiều, nhưng với chị, hai đứa nhỏ là số 1!
Bà mẹ nào cũng thế nhỉ?
Chúc mừng sinh nhật!
Trả lờiXóaHừ hừ, chỉ"bà Mẹ" há???
Trả lờiXóa:-)))
em chia vui với chị :)
Trả lờiXóaChúc mừng sinh nhật con trai cưng của chị nha.
Trả lờiXóaChị thật là người mẹ hạnh phúc. Huggggggggggggg
Em rất xúc động khi đọc những lời thương yêu của Mẹ TN, và ngưởng mộ sự hiếu thảo giỏi giang của Minh Khang.
Trả lờiXóaChúc mừng sinh nhật MK và mong mãi mãi MK được thành công đến thành công, cho mẹ TN luôn ấm lòng khi nghĩ đến con trai cưng của chị há!
Chúc mừng Sinh Nhựt lần thứ 30 của Cháu Minh Khang. Chúc Đại Bàng bay xa, bay nhanh bằng đôi cánh cứng của mình và đôi cánh mềm yêu thương ẩn dấu của Cha Mẹ dành cho. Tam thập, nhi lập nữa là trọn vẹn...
Trả lờiXóaChia sẻ niềm vui có con ngoan trò giỏi của Chị Ba... Con ngoan, giờ theo em, là một phần phước lớn cho bậc làm cha mẹ mà không phải ai cũng có...
Một lần nữa, em hân hoan chúc mừng gia đình...
hehehe, nhỏ này nói giống y hịt mí quan, hehehe. Nên nói vầy mới phê nà : "Một lần nữa, em hân hoan nhiệt liệt chúc mừng gia đình...", hehehehe
Trả lờiXóaMừng sinh nhật Minh Khang. Mừng hạnh phúc của bạn hiền.
Trả lờiXóaMỗi một lời chia sẻ là một niềm vui. Chị cảm nhận điều đó với rất nhiều trân trọng, T ạ!
Trả lờiXóaHaha...
Trả lờiXóaMẹ thì biết nỗi lòng của mẹ chứ sao!
Để chị hỏi anh Ba coi, may ra từ anh Ba, biết được Tía Dũng của bé Mi thương con và hãnh diện về con như thế nào nhen!
Chị biết em cũng đã và sẽ ở trong tâm trạng như thế nào khi ngày sinh của bé Vy đến hàng năm đó!
Trả lờiXóaChúng ta chia sẻ cùng nhau niềm vui và cả nỗi buồn, em nghe!
Chị em mình đã có lần nói với nhau về hạnh phúc gia đình.
Trả lờiXóaEm hiểu chị, chị hiểu em và chúng ta giữ tình yêu thương con cái - hạnh phúc của mình một cách cẩn trọng, hén em!
Chị đón nhận sự chia sẻ và lời chúc của em như đón nhận một món quà quí.
Trả lờiXóaCảm ơn em xa, H ạ!
Chị biết rằng chị được nhiều Ơn phước khi có hai đứa con như thế!
Trả lờiXóaChị cảm nhận niềm hạnh phúc, như phần thưởng lớn của cả chặng đường dài nuôi dạy con!
Cảm ơn Cưng Ù thiệt nhiều!
:))
Trả lờiXóaMây ơi!
Có nên nói là em Mập của mình vì cũng đã làm... quan nên bị ... quen miệng hông?
Hehe
Trong lời chúc của chị có sự thấu hiểu!
Trả lờiXóaCám ơn chị cưng!
Cám ơn chị. Cho nên hôm qua buồn ngủ quá sức, mà em ráng đọc cho hết và định tắt máy đi ngủ nhưng lại ráng ngồi dậy gõ lời chúc :))
Trả lờiXóaHôm nay vô xem lại để khen cái bông bằng giấy thủ công cắt khéo quá, các cánh rất đều và trơn tru. Cái hình vẽ cũng đẹp nữa. Bé MK có khiếu về mỹ thuật.
Con trai cung cua me Nhan that gioi. Me hanh dien biet bao.
Trả lờiXóaChuc mung sinh nhat Minh Khang. Chuc con luon la niem tu hao cua ba me nhe.
Trả lờiXóaSinh nhật con trai cưng, mẹ viết thật là xúc động. Đọc mà thấy mắt chị lấp lánh niềm vui. Chúc mừng cả 2 mẹ con nhân ngày thật đặc biệt này nhé chị.
Trả lờiXóaCảm ơn em vì đã quí chị mà ráng chống lại cơn buồn ngủ :)
Trả lờiXóaCảm ơn em về lời khen anh bạn trẻ của chị :))
Nhưng nói thêm chút xíu heng: cái bông là Cô giáo cắt, các cháu chỉ cố dán sao cho đúng như Cô chỉ, chứ lớp mầm 3 tuổi chưa cầm kéo giỏi lấy đâu cắt khéo vậy. Còn hình vẽ MM thì đúng là ... đẹp, hén :)))
Mẹ Khang lại mắc cỡ vì lời khen của Dì Yến nè. Nhưng hãnh diện thì ... có, mà nhiều nữa :)))
Trả lờiXóaCảm ơn em Yến nhiều nhiều!
:)
Trả lờiXóaDì Minh An làm Mẹ Khang cảm động đấy!
Cháu vẫn nói "Mẹ hạnh phúc vì có những người bạn hơn bốn mươi năm vẫn còn thân thiết nhau"
Muộn màng (luôn luôn như vậy!!!), chỉ mới qua sinh nhật của Khang có gần...một tháng thôi!
Trả lờiXóaVẫn chia sẻ, vẫn chúc mừng cho ba mẹ của chàng trai thêm hãnh diện, thêm mãi, thêm hoài nha!
Thật hãnh diện và hạnh phúc khi có một người con giỏi giang như Minh Khang. Vui hé chị ?
Trả lờiXóaHihi...
Trả lờiXóaLại ...muộn màng ( cũng thường là như vậy)
Cũng chỉ mới qua hơn hai tháng từ khi có cái còm này :(
Đây là lời cảm ơn của một người mẹ đến một người mẹ, bạn yêu, chúng ta hạnh phúc vì những đứa con của mình, bây giờ và mãi mãi!
Cám ơn em, Thầy Thuốc Andro, về những lời vui làm trái tim bà mẹ thấy êm ái làm sao!
Trả lờiXóa