Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2008

7. NHẬT KÍ MỘT CHUYẾN ĐI - Phily

Ga tàu điện ngầm cao và rộng mênh mông. Đẹp cổ kính , toàn đá với đá thôi. Nhân viên bán vé rất lịch sự và ân cần. Bao nhiêu là người tấp nập đi đến nhưng cực kì trật tự. Gấp gáp vội vã nhưng không hề chen lấn.Và nhất là không hề ồn ào to tiếng. Ngưỡng mộ quá. Chỉ có mấy con bé da đen là líu lo, tíu tít, nhún nhảy, uốn éo, tự nhiên như… đang biểu diễn. Tóc đứa nào cũng được chăm chút cẩn thận tỉ mỉ, nào bím nào buộc, nào hạt bẹt, hạt cườm, hạt nhựa màu, nào dây lụa xanh đỏ, kim tuyến lấp lánh... Không biết tối chúng nằm ngủ cách nào nhỉ?

1 usd cho một tour vòng quanh khu phố du lịch.

Chiếc bus sơn màu sặc sở cứ tuần tự ghé trạm, người lên người xuống.

Bà soát vé phốp pháp vui tính, lần thứ ba mình lại lên xe đã cười toe và nói gì đó huyên thuyên với Khang. Trông cách người ta làm du lịch thấy mê. Ở Khu trung tâm, có mấy người ăn mặc kiểu vài thế kỉ trước lúc nào cũng sẵn sàng cười và chụp hình cùng du khách. Ông đưa thư ấy cũng rất ga lăng, nhún người và đưa cánh tay ra cho mình khoác để Khang bấm máy. Chỗ khác, trong khu vườn râm mát bóng cây, mấy cô thiếu nữ ngồi thêu, người hầu da đen đứng bên cạnh, họ nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ của “thời xa vắng” : “Thưa tiểu thư....”, một họa sĩ vẽ chân dung đang miệt mài, ông ấy đưa cho một mảnh giấy và chiếc bút chuốt bằng lông ngỗng bảo mình viết bât cứ gì, ông ta vẽ thêm vào một dấu vô cực rồi giảng giải gì đó nhiều lắm với Khang.

Đây là khu vườn thế kỉ 18, lối đi trải sỏi, một ngôi nhà mát nho nhỏ, giàn dây leo xanh mướt, hoa nở đầy. Một đài phun nước nhỏ, mấy pho tượng rải rác, cứ như lạc vào xa xưa.

Trên đường phố, những chiếc xe ngựa trang hoàng vui mắt, người xà ích ăn mặc kiểu xưa giống như bước ra từ một lâu đài nào, vắt vẻo trên ghế cao, vung vẩy chiếc roi. Mấy con ngựa cao to được chăm sóc cẩn thận, mượt mà, gõ móng lóc cóc trên đường.

Không khó lắm để thu hút khách du lịch. Điều quan trọng là ý tưởng và sự đầu tư. Xứ mình thì bao giờ được như vầy ta?

Nhưng đến Phily là phải tận mắt nhìn chiếc chuông đồng lịch sử.

Vết nứt vẫn còn nguyên đó. Nghe đâu người ta cũng đã vá mấy lần nhưng không thể. Và bây giờ vẫn được treo trên cái giá gỗ từ thời nó gióng giã tiếng chuông mừng độc lập. Pennsylvania từng là thủ đô khi Washington chưa xây dựng xong. Nhưng để đến được tận nơi phải qua đến mấy căn phòng. Đường đi quanh co gấp khúc. Cứ mỗi góc cua là một panô áp tường ghi súc tích quá trình lịch sử nước Mỹ thời ấy. Nhiều ảnh chân dung các tướng lĩnh, nhiều tranh vẽ quang cảnh chiến trường, những câu nói nổi tiếng…tất cả là bài học lịch sử sống động và cực kì ấn tượng.

Phily - Một ngày lang thang với nhiều cảm giác lạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét