Sampheap Restaurant
Chiều muộn, tới Siem Reap.
Ừ, đây mới gọi là restaurant chứ ! Ấn tượng ban đầu là đồ gỗ. Toàn gõ đỏ không đẹp cực kì.
Sảnh tiệc khá rộng, vài chục bàn được bày biện khá bắt mắt.
Nhà mình là đoàn khách đầu tiên.
“Dạ, chiều hôm nay nhà mình sẽ ăn 14 món, hồi sáng họ dọn thiếu một món gà luộc, nên chiều nay sẽ bù lại 2 món, đó là đặc sản mắm bò hóc. Nhưng mà đừng biểu em mua dùm đem về nghe” Rồi nó lăng xăng chạy tới chạy lui.
Mấy cô phục vụ hình như không ai biết tiếng Việt nên chuyện xin thêm mấy cái dĩa không để san thức ăn xem ra cũng phải nói ...mỏi tay!
Thức ăn khá ngon, và lạp xưởng thì nhất, lạ nhỉ. Cũng hai món xào và lại gặp rau muống xào tỏi, món ruột của Khuê đây. Nhón đũa thử xem mắm bò hóc ra sao, té ra cũng như cá mặn mà, băm với thịt và gia vị rồi xào mỡ lên, bụng đói nên thấy ngon hơn . Món tráng miệng thật bất ngờ : bí hồ lô khoét ruột chứa hỗn hợp trứng và nước cốt dừa hấp như một kiểu bánh flan, mỗi người một lát đựng trong chén nước cốt dừa béo ngậy.
Ôi cái bụng làm sao mà chở cho hết đây?
Trên sân khấu, cô nàng apsara duyên dáng lướt theo nhịp đàn phách, rồi một nhóm múa rộn ràng với hoạt cảnh bắt cá, mấy vũ công nam nhanh nhẹn theo nhịp trống xôm tụ quá.
Phải đi chụp hình mới được.
Ông chủ nhà cười cười “Rồi, trúng nghề rồi. Thế nào cũng kể cho thằng Khang nghe ”. Chứ sao, thế giới phẳng mà, chỉ cần click chuột là xong.
Bên ngoài, trời tối hẳn.
Về khách sạn thôi.
Cứ phân vân mãi về mấy điều Sothea thông báo “ Tuy là thành phố du lịch nhưng 10g đêm là cúp điện, khách sạn cũng vậy. Mỗi phòng có 4 cây đèn cầy và 2 cái quạt, trời nóng nhưng xin đừng mở cửa sổ, muỗi rất nhiều”
Không lẽ khách sạn 3* cũng vậy sao ta?
Hình như Sao Ri và Sothea đang nháy nhau cười.