Thứ Năm, 14 tháng 2, 2008

5. NHẬT KÍ MỘT CHUYẾN ĐI - Seatle

 

Rồi cũng hết 9 giờ bay.

Cửa ngõ vào đất Mỹ đây rồi.
Đứng trên đất Mỹ rồi. Không nghiệm ra được tâm trạng lúc này.
Con trai chưa biết mình phải làm thủ tục hải quan ở đây. Để xem mẹ có gặp khó khăn gì không nhé.
Nhân viên hải quan tên King!
- Oh! Mr King! King or Lion King? Your name is special!
- Thankyou!
- Bà đến Mỹ để làm gì?
- Tôi đi dự lễ tốt nghiệp của con tôi. Đây là thư mời của Trường.
- Oh.... con bà học Princeton à? Bà giàu thế?
- Ồ không, không có nhiều tiền đâu, con tôi có scholarship mà.
- Oh, so impression!
- .....
Có phải vì tiếng tăm của Princeton mà ông ấy cho ở lại Mỹ đến 25 tháng 11 không?
Lúc lấy hành lý, nghe mãi mà không hiểu cô nhân viên hỏi gì, đưa hình ra mới hiểu.Tệ thật.
Sầu riêng? No
Thịt bò? No
Fresh fruit? No
No tất. Nói mà run. Nó mà xét thì khổ. Không sợ tịch thu, chỉ sợ phạt tiền!
Lại chất hành lí lên xe.
Lại gửi vào.
Lại lên máy bay.
Xong rồi con trai ạ. Không có gì ghê gớm cả.
Tây bán cầu 6g chiều, nắng vẫn chói chang, mặt trời còn tít trên cao, ngộ quá.
Còn 6 giờ bay nữa. Ông bạn đồng hành vẫn mơ đến lúc kí hợp đồng mua nhà máy đường Rạch Giá. Cứ gầy chuyện mãi thì mình phải ngủ thôi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét